Các băng đảng xã hội đen Hàn Quốc chủ yếu kinh doanh
hộp đêm, quán bar, hành nghề bảo kê và không hề tồn tại “nghĩa khí
trượng phu” mà dân gian thường ấn tượng.
Theo báo cáo của Viện nghiên cứu Chính sách Hình sự Hàn Quốc, hiện
nước này có hơn 200 tổ chức “xã hội đen”, hơn 30 băng nhóm và quy mô hơn
100 người mỗi tổ chức. Những tổ chức này đa phần nằm ở thủ đô hoặc
những thành phố lớn, trong đó 15 tổ chức đã có lịch sử hơn 30 năm. Cuộc
sống của các thế lực ngầm này được nhiếp ảnh gia Yang Seung Woo ghi lại
một cách chân thực.
Yang Seung Woo thực hiện bộ ảnh để tưởng niệm người bạn thời thơ ấu.
Bạn của ông từng tham gia trong băng đảng xã hội đen, phải ngồi tù vì
tội cố ý giết người. Để bảo vệ bí mật của băng đảng, người này đã tự sát
trong tù. Bộ ảnh của Yang ghi lại hình ảnh cuộc sống thật đằng sau vẻ
“máu lạnh” của thành viên băng nhóm xã hội đen.
Tờ JoongAng Ilbo của Hàn Quốc cho rằng hiện lưu hành 7 cách hiểu sai
về xã hội đen, gồm: có thể ra sống vào chết vì nghĩa khí, sống nhờ vào
các khu vui chơi giải trí, thường kinh doanh các ngành nghề mát-xa, kiếm
những khoản tiền kếch xù, buôn bán ma túy, thường gây chiến do lấn
chiếm địa bàn hoạt động, nếu phản bội tất sẽ bị báo thù.
Trên thực tế, thành viên các tổ chức xã hội đen có thể tự nguyện tách
khỏi băng đảng, các tổ chức cùng trên một khu vực thường ít xảy ra xung
đột trực tiếp, thậm chí buôn bán ma túy còn là điều cấm kỵ. Nếu có xung
đột, chủ yếu xuất phát từ ân oán cá nhân.
Một ấn tượng khác về tổ chức xã hội đen là họ thường gắn kết với nhau
bởi nghĩa khí, nhưng thực tế không có gì là miễn phí hoàn toàn. Chỉ cần
liên quan tới tiền bạc và sự nghiệp, dù là anh em ruột thịt cũng rất
sòng phẳng. Thậm chí, họ còn giấu nhau mức thu nhập cá nhân, giữa họ
không có “nghĩa khí trượng phu” mà dân gian thường ấn tượng.
Tổ chức xã hội đen thông qua các hoạt động bảo vệ, gián tiếp quản lý,
trực tiếp kinh doanh các hộp đêm, quán bar… thu được những khoản lợi
kếch xù.
Điều đáng chú ý là trong tổ chức xã hội đen, người có thu nhập cao
nhất không phải là anh cả của băng đảng, càng không phải là “người tài”
có học lực cao.
Nếu xếp thứ tự mức thu nhập từ cao đến thấp trong băng đảng, sẽ là:
Anh hai – anh cả – đội trưởng – cố vấn – nhân viên bình thường. Nếu dựa
vào học lực, thứ tự mức thu nhập từ cao tới thấp sẽ là: Tốt nghiệp cấp
hai – tốt nghiệp cấp ba – tốt nghiệp đại học/cao đẳng – tốt nghiệp tiểu
học.
Vào năm 1997, khi khủng hoảng tài chính xảy ra, các tổ chức xã hội
đen Hàn Quốc thông qua con đường cho vay nặng lãi đã tích lũy được nguồn
tiền nhất định. Các băng đảng dùng số tiền này đầu tư vào những khu vực
vui chơi giải trí, đồng thời phát triển các ngành nghề như bất động
sản, nghệ thuật, môi giới việc làm.
Một số ngành như cho vay nặng lãi, mở sòng bạc bất hợp pháp, bảo kê
cho một số ông chủ…vẫn là những công việc chủ yếu của các băng đảng.
Ngoài ra, kinh doanh khách sạn cũng là một ngành có nhiều ông chủ là
thành viên của tổ chức xã hội đen, vì ngành này dễ giấu giếm nguồn gốc
tài sản.
Một thành viên xã hội đen chia sẻ: “Mới đầu, mọi người cùng làm tại
một hộp đêm, nhưng qua 30 tuổi các thành viên thường tự mở một cơ sở của
riêng mình. Cơ sở kinh doanh này không phải tổ chức xã hội đen gây dựng
cho, mà dựa vào nguồn tiền và năng lực của cá nhân. Nếu có giúp đỡ thì
tổ chức xã hội đen chỉ giới thiệu cho nơi kinh doanh, còn lại là tự
làm”.
Một nhân viên cố vấn cấp cao của băng đảng xã hội đen khác thì bộc
bạch: “Các đàn em làm sai việc gì cũng không thể đánh tùy tiện. Nếu đánh
nó, nó còn gọi cả cảnh sát đến. Bây giờ tiếng nói của anh cả không còn
tác dụng nhiều, cho ít tiền thì còn nghe lời anh cả, không có gì nữa thì
vị trí của anh cả cũng trở thành vô nghĩa”.
Đa số người dân Hàn Quốc đều không thiện cảm đối với các băng đảng xã
hội đen. Họ coi tổ chức xã hội đen là ung nhọt của xã hội, là công cụ
của các nhân vật chính trị hoặc những kẻ lắm tiền nhiều của, ức hiếp kẻ
yếu trong xã hội. Vì thế, truy quét, nhổ tận gốc những băng đảng này là
mong muốn chung của xã hội Hàn Quốc.
0 nhận xét: